“Bản thân con bé có thúc phụ có thẩm nương, có bạn bè, cũng có ngân lượng. Tuy rằng đã gả đi rồi, nhưng vẫn là cô nương đang tuổi xuân. Chỉ cần mở to mắt, về sau có thể tìm được nam nhân tốt gấp trăm nghìn lần đệ đệ ngươi, sao cứ nghĩ không thông, cứ phải treo chết trên một cái cây?”
Lão thái thái nói rồi, còn chỉ căn nhà phía xa, nói: “Không nói đâu xa, chính là Ưng công tử ở nhà đó ở Hàng Tử chúng tôi, cũng không biết tốt hơn đệ đệ ngươi bao nhiêu. Người ta tốt xấu cũng là học sĩ, tú tài công danh, sắp tham gia kì thi hương, đến lúc đạt được cao trung chính là cử nhân. Ngươi xem, đệ ngươi có thể qua được người ta không? Được rồi, nếu như ngươi đến để nói chuyện này, thì ngươi đi về đi, chỗ ta không hoan nghênh ngươi!”
Trần Diệu Diệu hoàn toàn bị lời nói của Vương lão thái, nàng ta tưởng Ưng công tử gì đó đã thích Diêm Kiều.
Diêm Kiều có sự lựa chọn tốt hơn, đối phương là tú tài còn có thể là cử nhân, vậy đương nhiên sẽ không chọn Tiểu Vũ rồi.
Hơn nữa còn là người có nhà ở đây, không phải là người mà thương nhan bọn họ có thể xem thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây