Nàng ấy buông hộp gấm trong tay ra, mở rộng hai tay ôm lấy Lý Viên, giọng nói hơi nghẹn ngào: “Viên nương tỷ, cảm ơn tỷ, thật sự cảm ơn tỷ!”
Nếu không có nàng, không chừng nàng ấy còn mơ hồ, mỗi ngày đi theo Vương lão thái thái bán bánh nướng áp chảo, sống qua ngày!
Lý Viên ôm nàng ấy một cái, lúc sau nhẹ nhàng vỗ lưng nàng ấy.
“Được rồi, việc này coi như bỏ qua, muội phải nhìn về phía trước, cuộc sống sau này sẽ càng ngày tốt hơn. Không có người này, thì sẽ có người khác, chúng ta sẽ tìm một nam tử ưu tú hơn Trần Vũ.”
Bây giờ Diêm Kiều làm sao có tâm tư suy nghĩ tìm đối tượng nào nữa, nghe được lời Lý Viên nói, không muốn làm nàng lo lắng, gật đầu, ừ một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây