Nói xong, nàng ta lại nói: “Hắn muốn người nghe lời, nghe lời gì? Người nói con biết, người rốt cuộc đã làm những gì rồi?”
Tiền Vũ Phỉ thấy nàng ta như vậy, ngược lại lộ ra nụ cười sáng lạn nói: “Ta chỉ là một di nương của Hầu phủ suy tàn, hắn ta có thể để cho ta làm cái gì? Hầu gia ở chỗ Hoàng thượng lại không được trọng dụng, trong tay cũng không có quyền thế gì. Hắn chỉ là tặng lễ cho kinh thành, để cho ta chuyển giao cho người khác mà thôi. Còn nữa, người di nương ta xác nhận di mẫu ngươi ở trong tay hắn ta, là bởi vì một năm ban đầu, di nương ta sẽ nhận được thư di mẫu ngươi viết, còn có khăn nàng ta gửi cho di nương. Những thứ này, đều được gửi cùng với thư của hắn ta.”
Chu Thải Tĩnh vẫn cảm thấy không thể được, liền nói: “Chỉ bằng vào hai thứ này sao? Di nương, chữ viết có thể bắt chước, khăn thì càng đơn giản, tìm một tú nương thêu tốt, đều có thể làm giống nhau như đúc. Nếu người không tin, người viết một hàng chữ, lại tìm người làm một cái khăn, con lập tức ra ngoài tìm người làm những thứ này, đến lúc đó người xem có giống nhau hay không.”
Tiền Vũ Phỉ cố chấp lắc đầu: "Không, đó là ngươi không hiểu Tiền Lương Huy người này. Huynh của di nương, hắn ta là một người tâm ngoan thủ lạt, một kẻ tàn nhẫn, nếu nói người ở trong tay hắn ta, vậy nhất định là ở trong tay hắn. Hơn mười tuổi, một lần di nương không nghe lời, lần đó ta đau đến mức khó lòng hô hấp, bởi vì di nương cùng mẫu thân con là song sinh, có thể có cảm giác, nàng ta nhất định là đã xảy ra chuyện gì. Nếu lần đó di nương nghe lời, thì đã tốt rồi. Di nương chỉ có một tỷ tỷ như di mẫu, vì vậy trước khi qua đời là di mẫu muốn di nương chăm sóc người đó thật tốt.”
Chu Thải Tĩnh cảm thấy rất buồn cười, liền hỏi: "Cho nên, người vì mười mấy, không, là người hơn hai mươi năm chưa từng gặp, tình nguyện hy sinh hạnh phúc của con, cũng muốn cho người đi cứu huynh trưởng vẫn uy hiếp người đó sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây