“Xán nương lòng tốt có chừng mực chính là tốt bụng. Còn lòng tốt quá mức là thánh mẫu. Chúng ta đã làm những chuyện chúng ta nên làm, còn chuyện quyết định như thế nào là việc của họ. Muội không thể sống thay người khác, vì vậy cũng không thể đưa ra quyết định thay người khác được. Còn chuyện này ta hy vọng kết thúc ở đây. Từ giờ trở đi, chúng ta sống cuộc sống của chúng ta nên thế nào thì thế đó. Đợi đến khi thực sự phải đi, chúng ta có thể đưa mọi người đi cùng là được rồi.”
Vương Xán nghe được lời không vui của Lý Viên lập tức rùng mình, đầu óc hoàn toàn tỉnh táo.
Nàng ta mở miệng, vô thức giải thích: “Thật xin lỗi Viên nương tỷ, muội chỉ nghĩ đến kiếp trước của mình. Khi đó muội rất mong ai đó có thể nói trước cho muội biết để muội chuẩn bị tốt sau này cũng không đến mức thảm hại như vậy. Vì vậy, khi được sống lại muội không kiềm được muốn giúp đỡ.”
Lý Viên biết trong cuốn sách nàng đã đọc, Vương Xán và nam chính đã xoắn xúyt rất lâu trước khi xa nhau, cuối cùng sau khi xác nhận chuyện này nàng ta không thể xoay chuyển được mới rời đi.
Lúc này nhìn thấy muội ấy như vậy liền nói: “Xán nương chúng ta thật sự đã nhắc nhở họ rồi mà không chỉ một hai lần. Nếu ai có lòng sẽ chú ý. Chúng ta không thẹn với lòng cho nên muội đừng suy nghĩ nhiều như vậy nữa. Được rồi chuyện này từ bây giờ muội hãy quên đi và đừng nghĩ đến nó nữa!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây