Chẳng sợ Thanh Mai là hạ nhân có khế ước bán mình, nhưng đối với bà ấy mà nói, còn thân thuộc hơn so với tỷ muội ruột thịt cùng một nương.
Lúc này bà ấy dựa vào cạnh cửa vẫn chưa ngủ, thấy mặt mày Thanh Mai thả lỏng nhẹ nhõm trở về, liền hỏi: "Tất cả đồ vật đều đưa ra ngoài rồi?"
Khi Thanh Mai mang tất cả đồ vật đi ra ngoài, không hề giấu diếm bà ấy, nghe vậy gật đầu: "Ừm! Đều đã đưa hết, sao phu nhân còn chưa ngủ?"
"Lão gia và đứa nhỏ Minh San này không biết đang chuẩn bị cái gì, hai cha con còn nhốt trong thư phòng đang thảo luận. Ngày hôm qua chuyện của Cao phủ và Trần phủ, hơn nữa hôm nay lại nghe nói chuyện của Tiền Thông Phán, không biết vì sao lại cảm thấy được hình như có liên quan đến Minh San, trong lòng ta vẫn luôn cảm thấy không yên tâm."
Thanh Mai đi qua đi vỗ nhẹ lưng của bà ấy, sau đó dẫn người vào gian phòng, nói: "Phu nhân, lão gia và Minh San đều là người có tính toán rõ ràng trong lòng, sẽ không làm chuyện xằng bậy. Cơ thể người không khỏe, không cần quá lo lắng. Nên đi ngủ sớm, nếu không lại khiến bọn họ lo lắng cho người."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây