Biết làm sao giờ, trong nhà ông ta có mãnh phụ vả lại nhà mẹ đẻ mãnh phụ lại có thế lớn, ông ta còn phải dựa vào nhà người ta nên nào dám nhận, càng không có khả năng nhận.
"Trần huynh chớ nói đùa, cộng lại ta với quý phu nhân còn không chạm mặt nhau được mấy lần, vả lại đều có Trần huynh ngươi ở đó. Nàng ta sanh con cháu, dù không phải là của Trần huynh ngươi thì cũng không thể tính lên đầu ta được!"
Dứt lời, ông ta quét đôi mắt sắt lạnh về phía Ngôn Ngọc Nhi, sau đó lại nói với Cao Vân Ký: "Nhìn cái gì, mau hồi phủ cho ta!”
Nói xong, ông ta xoay người lên ngựa, chuẩn bị đi rời khỏi chốn thị phi này.
Trần lão gia không thể làm gì ông ta, không bùng phát được tức giận trong lòng, suy nghĩ một lúc cuối cùng trực trực quất roi ngựa về phía hai mẹ con Ngô Ngọc Nhi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây