Trần lão gia cũng định vạch mặt, hoàn toàn không cho ông ta mặt mũi, mà nói thẳng: "Cao huynh giả vờ cái gì, ta muốn làm gì, ngươi không rõ sao? Làm sao, những năm này, các ngươi làm ta mơ màng, cảm thấy ta sẽ luôn để mặc các ngươi đùa bỡn à? Hôm nay ta đã bỏ Ngô thị, bà ta hại vợ trước của ta, hạ độc chết trưởng tử của ta, ta muốn lên nha môn tố cáo bà ta. Về phần ba người khác, đó là dòng dõi của Cao huynh, bọn hắn nào có liên can gì với ta?"
Cao lão gia nghe xong lời này, sắc mặt đen lại.
"Năm hết tết đến rồi, Trần huynh đúng là biết nói đùa. Hôm nay mới mùng hai, phủ nha đóng cửa từ cuối năm trước đến bây giờ cũng còn chưa mở, ngươi đi nha môn có thể làm cái gì? Hơn nói, dòng dõi của Trần phủ ngươi, sao lại biến thành của ta được?"
Nói xong, ông ta tung người xuống ngựa, tự tay cởi dây thay Cao Vân Ký, sau đó nói: "Hôm nay Vân Ký được đưa đến Trần phủ, đó cũng là bởi vì phu nhân ta thấy nó không đưa vợ đang có thai về nhà ngoại, dưới sự gấp gáp mới cho người trói nó đưa qua. Trong lúc đó, có lẽ có hạ nhân truyền lời nhầm thứ gì, mới khiến Trần huynh hiểu lầm."
Trần lão gia cũng không có tâm trạng cãi cọ với ông ta, trực tiếp đưa tay chỉ Cao lão gia, nhìn về phía Ngô Ngọc Nhi, mắng: "Ngô thị, ngươi xem đi, đây chính là nam nhân mà ngươi vì hắn sinh hết đứa con này đến đứa con khác, thậm chí không tiếc mưu hại hết người này tới người khác. Hắn nghe thấy ta muốn đưa ngươi lên quan phủ, cũng không dám nhận ngươi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây