Lý Quân nghe xong cảm thấy ấm lòng, nhưng hắn vẫn kiên quyết: "Thưa ông, gần đây ta có làm việc cho cục hộ tống và ta có thể kiếm tiền rồi, ông không cần phải lo lắng về việc trả nợ đâu, ta sẽ chăm sóc tốt cho tỷ tỷ ta và hai cháu gái Đại Nha và Nhị Nha của ta. Tiền mua một ít gạo, bột mì, dầu, muối, thịt và rau để chiêu đãi khách vẫn là có. Nếu chúng ta bày ba bàn, 200 nhân dân tệ là đủ. Nhưng chuyện này vẫn có thể cần sự giúp đỡ của bà và dì. Ông thấy đấy..."
"Trong lòng ngươi tự biết mà tính toán sao cho vừa là được, bên bà của ngươi thì cứ để ta đi nói cho. Mì và đồ ăn thì không cần phải mua. Cứ để bà ngươi mang chúng về. Nếu ngươi muốn mua, chỉ cần cắt vài cân thịt. Sau đó, ta sẽ nhờ Duệ Tử lấy một ít cá dưới sông lên, rồi bảo đại ca ngươi lên núi xem có bẫy được hai con thỏ hay không, lại mua mấy quả trứng nữa. Nhân tiện, tiền của tỷ tỷ ngươi không được đụng vào , và đừng nghĩ tới điều đó, đó là tiền sức khỏe và nuôi mấy đứa trẻ của nàng. . . . "
"Ta biết rồi, vậy ta về trước đây!"
Nói xong, Lý Quân nhảy xuống xe bò, quay lại và đón Lý Viên, và bước vào nhà cùng với Vương Xán và Dương Cao Vũ, mỗi người đang bế một đứa trẻ.
Tạ Nghiễn Chi chưa kịp quay lại đã nghe thấy tiếng động, một tay buông thõng đi ra mở cửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây