"Trong lúc đó, ta không chỉ phải tham dự yến tiệc của Tiền Phủ mà còn phải chuẩn bị đồ ăn thức uống lên đường, còn phải kiểm tra tiến độ của những thứ như quần áo cưới, thực sự không có nhiều thời gian lắm. Ngoài ra, Tạ ca còn nói rằng nhờ bán sách truyện nên chàng ấy đã kiếm được rất nhiều tiền nên muốn mua một ít đồ ăn để tặng những người bị ảnh hưởng bởi trận bão tuyết và đợt lạnh khi bọn ta về."
Tô Minh San nghe nói thực sự có việc bận, liền đứng lên nói: "Được rồi, ta sẽ phái người đến Trần gia hỏi xem nàng ta có rảnh không, nếu không thì lát nữa chúng ta sẽ nói chuyện!"
"Được rồi!"
Sau khi Tô Minh San bảo Tố Lan đích thân đến thăm Trần phủ, Lý Viên lấy ra một khối bạc hai mươi lượng từ trong túi tay áo đưa cho nàng ta.
"Tô muội muội, Thanh Mai lẽ ra là dì ruột của ta. Chuyện của dì ấy ta không quản được, ta không nghĩ dì ấy sẽ rời đi cùng ta, nên ta phải làm phiền muội chăm sóc dì ấy nhiều hơn rồi. Ta biết dì ấy đã chăm sóc muội từ khi muội còn nhỏ và muội cũng rất thân thiết với dì ấy. Ta hơi xấu hổ khi nói điều này trong khi lại lấy số tiền này. Nhưng đây là điều duy nhất ta có thể làm cho dì ấy, và cũng phải làm phiền muội. Nếu dì ấy thực sự có chuyện gì đó, xin hãy để ai đó thông báo cho ta hoặc Quân Tử đều được."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây