Còn nữa, nếu Quân Tử ca nhà nàng ta có công danh, đến lúc đó đem sinh ý treo trên danh nghĩa nàng ta, có thể nói là của hồi môn của nàng ta, ai cũng không xen vào.
Bởi vậy sau khi nàng ta nghe được lời này của Lý Quân, liên tục gật đầu nói: “Có tú tài công danh là đủ rồi, mặc kệ lúc nào thi đậu, cũng không thành vấn đề. Còn nữa, huynh nói chuyện buôn bán này, ta đồng ý. Đều nói người dựa vào quần áo ngựa dựa vào yên, trước kính la y, sau kính người. Tỷ tỷ đến lúc đó thân là phu nhân quan gia, ra ngoài trang phục nhất định phải tốt, bằng không sẽ dễ dàng bị người khác xem thường. Cho nên, ta phải kiếm nhiều tiền, có tiền, tỷ cùng tỷ phu không phải lo lắng về sau, cuộc sống của ta cũng tốt, còn có thể thích hợp lôi kéo người nhà cũ một chút.”
Lý Quân nghe được Vương Xán nói những thứ này, cảm thấy mình thật sự là đời trước đốt hương cao, mới có thể cưới được thê tử như thế.
Hắn ta nhìn thoáng qua Vương Mậu Tài, liền nói: “Cữu cữu, con và Xán Xán đều còn trẻ, cũng chưa từng được trưởng bối dạy dỗ như thế nào, sau này còn cần người chỉ điểm. Nếu có chỗ nào không ổn, người cứ nói ra. Còn có chuyện làm ăn này, con và Xán Xán đều không có kinh nghiệm như cữu cữu, đến lúc đó có thể vất vả hơn cho người.”
Vương Xán đột nhiên nghe thấy lời này, lập tức hiểu ra ý của Lý Quân, quay đầu nhìn Vương Mậu Tài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây