Lý Viện nghe như có điều suy nghĩ, nói: “Bây giờ Ngô thị này, Tạ ca nói là con gái biểu tỷ nhà mẹ đẻ của lão phu nhân Trần phủ, còn lúc đầu vì sao đến làm thiếp, thì không ai biết. Xán nương, lời muội nói dường như có khả năng. Nhưng nếu nàng ta có thể sinh cho Cao lão gia một thứ trưởng tử, vậy thì vì sao không vào Cao phủ mà lại chạy tới Trần phủ làm tiểu thiếp làm gì? Trần phủ lúc đó, nhiều nhất cũng chỉ được coi là có chút tiền mà thôi? Còn có, nương ruột của thứ trưởng tử Cao phủ đó, lại là chuyện gì?”
Vương Xán lười đoán những thứ này: “Cho dù chuyện có như thế nào, tới lúc đó để Cao Vũ ca tự mình đi tra đi, Viện nương tỷ đã giúp đủ nhiều rồi. Còn có, đây là chuyện giữa những nhà giàu, không có liên quan gì tới chúng ta hết. Nếu Cao Vũ ca thực sự là trưởng tử của Trần phủ, trưởng tỷ của huynh ấy cũng biết gì đó, thì chắc chắn sẽ không ngồi nhìn không quản.”
“Ừm, có thể làm, ta và Tạ ca đều làm cả rồi, tiếp đó phải xem chính bản thân họ thôi. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, huynh ấy thật sự là trưởng tử của Trần phủ. Được rồi, Xán nương, muội tới xem, những đồ ta mua này, muội có thích không?”
Không có người phụ nữ nào không thích trang sức châu báu, nhất là Vương Xán đời trước, cái gì cũng không có.
Năm đó khi nàng ta gả cho Lưu Đông Sinh làm vợ kế, không ai tới đón nàng ta cả, là Dương Đại Hoa xách bọc quần áo của nàng ta, chủ động đưa nàng ta qua.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây