Nói xong, nàng ta mỉm cười, trong mắt tràn đầy khoái trí, nói: “Ai mà ngờ, bởi vì bị Phùng Thanh Liên kiện nên cuối cùng ông ta lại phải chịu mức án nặng nhất. Muội đoán chừng sau khi đánh xong năm mươi đại bản, cho dù không chết thì cùng lắm cũng chỉ còn lại một hơi tàn, tuyệt đối không sống qua nỗi mùa đông này.”
Vì lão già háo sắc ấy mà kiếp trước Lưu Mai Hoa từng nghi ngờ nàng ta không an phận, suốt ngày kiếm cớ gây khó dễ với nàng ta.
Sau trận bão tuyết, trượng phu nhà người ta đều lên mái nhà dọn tuyết, còn Lưu gia lại sai một mình nàng ta làm.
Vương Xán không muốn thì sẽ bị đánh, mắng.
Còn Dương Đại Hoa lòng dạ thối nát kia, rõ ràng sống chung một thôn, thế mà lại mắt điếc tai ngơ, làm như nàng ta đã chết rồi vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây