“ Chắc chắc không chỉ có thế, đây chẳng phải là còn sự xui xẻo kỳ lạ trên cơ thể huynh ấy sao? Cứ nhất định phải ăn đồ ta làm mới cảm thấy bình an không có chuyện gì. Điều một điều hai điều ba, tổng cộng lại huynh ấy có thể không nhận thấy điều gì sao? Cộng thêm việc ta không dùng bản vẽ để làm giường sưởi với lại Tô cô nương đã đổi một số vật tư, những điều này ta nhất định phải nói với huynh ấy bởi dù sao thì bản vẽ cũng là do huynh ấy vẽ mà. Ta vừa nói vật tư là để dùng phòng tránh nhỡ đâu có thiên tai, vân vân, huynh ấy kết hợp với khí hậu hiện tại thì làm sao mà đoán không ra được.”
Lý Viên nói đến chủ đề câu chuyện liền đổi, động viên nói: “ Xán nương, huynh ấy vẫn chưa biết chuyện của muội, muội đừng tùy tiện tiết lộ, sau này muốn làm gì thì gọi ta để ta che giấu cho là được. Ngoài ra, Tạ ca còn viết một câu chuyện vô cùng thú vị, cho rằng ta đã chết ở thôn Thủy Vân rồi, bây giờ là tiên nhân ở trên trời nhập vào.”
“ Tiên nhân?”
Vương Xán nghe đến đây liền không nói lên lời, cảm thấy ý nghĩ của Tạ Nghiễn Chi có vẻ hơi quá đáng.
“ Đúng, huynh ấy thật sự coi ta là tiên nhân. Nhưng mà bây giờ sau khi nhập thân thì liền biến thành tiên nhân có năng lực hơi người bình thường một chút, có thể tính toán có thiên tai gì. Ta cảm thấy như vậy cũng tốt, huynh ấy đọc nhiều sách thơ lại còn thông minh, năng lực cũng mạnh. Chúng ta cần làm gì, làm chuyện không tiện lộ mặt thì nói với huynh ấy một tiếng, để huynh ấy đi làm. Giống như là lần thiên tai tuyết này, đều là huynh ấy an bài. Ta đoán nó sẽ không khốn khổ như kiếp trước của muội.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây