(*Câu này của Vương Đán, tể tướng dưới thời Bắc Tống, được trích từ câu 'Nhân kỵ ngôn phế dã. Quân tử trọng nặc, kỳ tâm đãng đãng. Tiểu nhân bối tín, kỳ tâm ám ám.' có nghĩa là: Nếu người ghét ta, nói gì cũng vô dụng. Lời hứa người quân tử, tâm trong sáng như gương, kẻ tiểu nhân thất hẹn, lòng tối tâm khôn lường)
Quân Tử đã chịu khổ nhiều năm như vậy, xem đã đến lúc khổ tận cam lai!
"Được!"
Lý Viên đạt được đáp án mà mình muốn, bèn rời khỏi thư phòng, vừa ra ngoài liền thấy mọi người đồng loạt nhìn về phía nàng.
"Nãi, đại bá nương, tam thẩm, chúng ta cùng đi ăn cơm. Lát nữa đóng cửa thành rồi, có chuyện gì chúng ta vừa ăn vừa nói, sau đó còn phải tranh thủ đi về."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây