Lúc này hắn đang ăn từng ngụm mì lớn, thỉnh thoảng còn uống một ngụm canh, ngay cả Quách chưởng quỹ ngồi cùng bàn với hắn đều kinh hãi.
“Tiểu Tạ, ngươi, ngươi khỏi rồi sao?”
Không có ai biết rõ Tạ Nghiễn Chi xui xẻo đến mức nào hơn Quách chưởng quỹ, đến quán cơm của người ta ăn cơm, luôn luôn phải trả thêm một khoản tiền cho bát và cái ghế.
Hơn nữa khi ăn, còn phải cẩn thận từng li từng tí. Nếu không thì cực kỳ có khả năng sẽ bị nghẹn đến mức trợn trắng mắt trong một giây sau.
Bình thường đi đường gì đó thì càng không cần phải nói, ngay cả trong nhà và trên người hắn đều không dám để tiền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây