Lý Viên dọn đồ bày ra trong sân rồi nói: "Nãi, con biết rồi, chỉ là trời càng ngày càng lạnh nên con muốn may thêm hai bộ quần áo cho bản thân và mấy đứa nhỏ. Ở đây con còn có một mảnh vải màu xanh nước biển, nam nữ đều mặc được, lát nữa con sẽ may áo khoác cho nãi nãi và gia gia. Ngoài việc may quần áo ra còn lại chỉ là một ít bánh ngọt và trái cây. Có một số là con tự mua và một số do Tạ tú tài tặng. Nãi, lát nữa mang về ăn cho ngọt miệng nhé. Nhân tiện con cũng mua rất nhiều xương thịt, lát nữa con sẽ nấu thêm ít củ cải vào súp, nãi có thể lấy về cho mọi người ăn thử. Hay là nãi à, việc tối nay giao cho con đi? Khi con trở về đã mua một con gà, tối nay chúng ta nấu nó đi!"
Vương lão thái thái thấy ấm lòng khi nghe tin cháu gái đi mua sắm cũng không quên mình và Lý lão đầu, khi ăn ngon cũng không quên những người trong ngôi nhà cũ.
Đứa nhỏ này cuối cùng cũng biết thế nào là hiếu, thế nào là nhân tình, cuối cùng cũng hiểu chuyện rồi!
Dù trong lòng nhẹ nhõm nhưng bà ấy cũng không quên giáo dục nàng.
"Đừng tưởng rằng trong tay có chút tiền mà làm loạn! Ngươi không cần phải mua. Đây nào là thịt gà, thịt lợn, sau này không thể sống phung phí vậy được. Viên nương, sau này ngươi cũng không thể cứ như vậy, không được giống như ngày hôm nay vung tiền qua trán như thế."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây