"Ta và Tử Nhiễm huynh, Quý Minh huynh và bọn người Trần Hạo chỉ là trung quân. Ai là quân thì chúng ta sẽ trung thành với người đó. Lần này đến phủ Đông Phượng nhậm chức, ngoại trừ ý đồ của hoàng thượng thì còn có sự góp sức của Quý Minh, thân cận với hoàng thượng.”
Lý Viên nghe hắn nói nhiều như thế thì liền hỏi: "Trung quân tốt, chúng ta không đứng về phe nào cả. Nhưng Tạ ca, Ưng công tử hắn từ nay về sau cứ đánh tráo thân phận huynh trưởng hắn cả đời thế sao? Hắn sẽ cam nguyện chứ? Phải biết là đối với bên ngoài hắn chính là con trai của kẻ thù hắn."
"Tất nhiên không thể nào rồi, tự Vân Kính có dự định mà! Mà An Lâm Vương dù có hơi phóng đãng về nữ sắc nhưng suy cho cùng là một Vương gia đã từng trên chiến trường chiếm giết. Lần này mang theo đại sự, đối tượng động thủ là tiểu thiếp kia. Về phần An Lâm Vương có đồng ý hay không thì chính tiểu thiếp kia sẽ đi khuyên răn."
"An Lâm Vương để cho Vân Kính thay thế thân phận cũng là mang tính tạm thời thôi. Hắn sẽ không để mặc những người ghét hắn trở nên mạnh mẽ hơn đâu, giống như khi hắn muốn thách thức Vân Kính lần này vậy. Hắn nói rõ ràng với Vân Kính, chờ đến khi hắn từ phủ Đông Phượng trở về thì sẽ đề cử hắn lên, nhưng mọi chuyện trong triều không liên quan gì đến hắn, sau này mọi chuyện trong triều đều sẽ do điệt nhi hắn kế thừa.”
Lý Viên không khỏi trợn trắng mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây