Vương Xán nhìn qua chân của ông, hỏi"Đó là họ đánh sao? Sao cữu không báo quan?".
“Họ có giấy tờ có dấu vân tay của ta, Làm sao ta dám báo quan? Mấy năm nay ta nghiến răng nghiến lợi, mỗi tháng phải trả 500 lạng. Nhưng tháng trước, bà quả phụ có thai. Bà nhất quyết cho rằng đó là con của ta, mỗi tháng phải cho 1 lượng, đã nhiều năm không chạm vào ả, làm sao có thể bằng lòng bị lợi dụng đưa số tiền này cho ả? Bọn họ sẽ mang người tới đánh ta như thế này."
Vương Xán mặt đỏ bừng vì tức giận, đứng dậy khỏi ghế nói: "Cữu cữu, chuyện này nhất định phải báo quan, không thể để tiếp tục như vậy". Con nghĩ cữu không phải là người đầu tiên, cũng không phải là người cuối cùng. Những người đó táo bạo đến mức đe dọa, tống tiền và đánh đập người khác. "Dám làm điều đó, đơn giản là coi thường pháp lý. Chờ một chút, con sẽ hỏi người khác để viết giấy khiếu nại cho cữu sau. A, đúng rồi, cữu cữu, hôm nay con qua đây vì có chuyện khác muốn nhờ cữu."
Khi nói điều này, nàng kể về việc nàng đến được Triệu gia như thế nào và phu thê Dương Đại Hoa đã làm gì.
Cuối cùng nói: "Cữu cữu, con nghĩ đi nghĩ lại, họ có thể nhờ cữu giúp đỡ. Chuyện này cữu phải giúp con."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây