Nhìn bóng lưng Tiểu Tấn rời đi, Giang Dương vỗ đùi tiếc nuối.
“Hôm nay lão tử không thể ăn chân bò, đều tại ngươi.
Giang Vân vẫn còn đắm chìm trong sự khó tin, nghe Giang Dương nói như vậy thì không vui: “Trách ta cái gì, sao ngươi không trách Vương gia đi.
Giang Dương chán ghét nhìn hắn chằm chằm: “Đó là phu thê, Vương gia sao có thể dùng hết sức được chứ? Đáng đời ngươi không có tức phụ!
Vẻ mặt Giang Vân khó hiểu: “Tại sao không thể phát huy hết sức lực? Ngươi nói rõ ràng trước rồi hẵng đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây