“Là nô tài đến muộn, xin thành chủ thứ tội.
Tô Oanh nhìn hắn sợ hãi tới mức mồ hôi lạnh chảy đầy trên trán, không còn lời nào để nói, thở ra một hơi: “Ta không trách ngươi, ta chỉ muốn biết một chuyện từ ngươi.
“Thành chủ muốn biết cái gì, cứ hỏi nô tài đi ạ.
“Dược liệu trong kho dược phẩm đều do ngươi mua về hết sao?
“Hồi thành chủ, là nô tài mua.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây