"Ở chỗ này không có đồ gì ngon nên chỉ đành dùng thịt chim phơi khô làm bánh rán và nấu cháo ngũ cốc, mọi người tới lấy đi, bao no."
Mông Tư tích cực kêu gọi các tướng sĩ lên lấy đồ ăn.
Nếu là ngày xưa, bọn họ chịu đói lâu như vậy chắc chắn đã ùa lên từ lâu, nhưng lúc này đám tướng sĩ nghe vậy cũng chỉ đứng thẳng tắp không hề nhúc nhích. Mãi đến khi trông thấy Tiêu Tẫn đi tới lệnh bọn họ xếp hàng lên lấy đồ ăn thì bọn họ mới quy quy củ củ tiến lên.
Mông Tư không khỏi bội phục: "Từ lâu đã nghe tin đội quân ương gia chỉ huy đánh đâu thắng đó, hôm nay được gặp mặt mới thấy, quả nhiên danh bất hư truyền. Haizz, đáng tiếc..."
Tiêu Tẫn lạnh nhạt nhếch môi: "Trước kia ta cũng cảm thấy rất đáng tiếc." Nhưng từ khi người là Tô Oanh hắn mới biết, cho dù lâm vào đường cùng thì vẫn phải ngẩng đầu ưỡn ngực, sống lạc quan như ánh mặt trời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây