Sau khi cô bé đi rồi, Điền Nữu mới vào phòng trừng mắt nhi tử của mình: "Không có tay sao? Để người ta hầu hạ con con không thấy xấu hổ hả?
Mông Giáng thật sự rất khó nói: "Mẫu thân, con không phải…
"Được rồi, sau này có cái gì con gọi ta làm giúp là được, giữ khoảng cách với cô nương nhà người ta một chút, đừng để người ngoài đi bêu rếu thanh danh người khác."
Mông Giáng thành thật gật đầu.
Điền Nữu dặn dò xong mới ra khỏi phòng, lúc trước bà ấy cảm thấy cưu mang Vương Phù Dung cũng không có vấn đề gì, nhưng để cô bé chạy ra chạy vào phòng Mông Giáng nhiều lần, trong lòng bà ấy cũng có chút không thoải mái, bà ấy cũng không phải cái gì cũng không hiểu, ý đồ của tiểu cô nương này cũng quá rõ ràng rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây