Lúc này trời bên ngoài đều đã tối, cả gian nhà ở chỉ có ánh sáng mỏng manh chiếu vào.
Tô Oanh thấy trên bàn có một đèn dầu, nàng lấy ra đốt lửa châm sáng đèn dầu, lúc sau mới mở cửa phòng ra.
Mông Tư và Điền Nữu mặt chờ đợi nhìn Tô Oanh, nhưng đáy mắt lại chứa tuyệt vọng không áp chế được, như là đang đợi Tô Oanh phán câu tử hình cuối cùng.
“Mạng đã giữ được, nhưng vết thương quá nặng, một lát cũng khôi phục không được.
“Giáng nhi của ta… Điền Nữu còn chưa gào xong bỗng nhiên dừng lại, bà không thể tin được bắt lấy tay Tô Oanh nói: “Tô nương tử nói cái gì? Ta, Giáng nhi của ta còn, còn sống?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây