Vương Phù Dung gõ cửa một hồi, cũng không nghe thấy có người trả lời, chỉ có thể không cam lòng rời đi, cô bé không dám ra ngoài lâu, nếu bị phát hiện...
Vương Phù Dung chạy một mạch trở lại sân nơi cô bé đang ở, vừa bước vào đã nhìn thấy Lão Thái gương mặt đầy nếp nhăn đang âm trầm nhìn cô bé.
Vương Phù Dung sợ đến mức lông tơ toàn thân dựng đứng.
“Đi đâu vậy?
Vương Phù Dung cúi đầu, giọng run run nói: “Ta tưởng có một con gà đã chạy ra ngoài… Cho nên ta đuổi theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây