Tô Oanh hít thở không khí mới mẻ ngoài cửa, cảm thấy cả người đều sống lại.
“Phu nhân, vết thương của người tốt chưa? Vãn Nương đang ôm hài tử phơi nắng ở dưới hành lang, thấy Tô Oanh ra thì đứng lên hỏi thăm.
Tô Oanh hoạt động gân cốt, đi đến trước một cây cọc gỗ vứt đi đánh một quyền xuống.
“Bốp một tiếng, cọc gỗ vang tiếng đứt gãy.
Vãn Nương hóa đá ở tại chỗ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây