Giữa mày Triệu Đại Hà đều nhíu thành chữ xuyên 川, nếu Tô Oanh đã thiệt tình thả bọn họ rời đi, vậy thừa dịp cơ hội này trở về cũng không phải là chuyện gì xấu, rốt cuộc người nơi này thật là đáng sợ, bọn họ căn bản là không nắm giữ được quyền chủ động.
“Đi, trở về thu thập đồ vật.
Các thôn dân thưa thớt đều ra khỏi Hổ Doanh.
Hắc hộ pháp nghi hoặc nói: “Thành chủ thật sự muốn thả bọn họ rời đi? Dễ nói chuyện như vậy, nào phải là chuyện thành chủ có thể làm ra?
Trên mặt Tô Oanh không có biểu tình gì, chỉ khẽ nhướng mày nhàn nhạt nói: “Đúng vậy. Nhưng có thể đi ra ngoài hay không, vậy phải xem bản lĩnh của bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây