Tô Oanh không ở lâu trên mỏ khoáng, sau khi nghe họ quyết định trình tự đào mỏ xong thì đi về thành.
Chuyện này cô không am hiểu, để lại cho họ ít công cụ cần dùng tới là cũng được kha khá rồi.
Tô Oanh về trong cung điện, Sở Vân nghe tin đi qua.
“Tham kiến thành chủ.
Tô Oanh cau mày: “Vết thương của ngươi chưa khỏi còn chạy qua làm gì?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây