Có ăn có uống còn có người biểu diễn miễn phí, Tô Oanh không có lý do từ chối: “Được, ngươi đàn đi.
Liên Dung thấy Tô Oanh đồng ý cảm thấy nàng cũng nguyện ý cho bản thân một cơ hội để biểu hiện nên càng nỗ lực hơn.
Tiếng du dương lại hơi trầm một chút của đàn cổ nhưng người đánh đàn còn sinh động hơn tiếng đàn, đôi mắt kia luôn có thể trong lúc đánh đàn mà cho Tiêu Tẫn một ánh mắt tình ý triền miên.
Chỉ tiếc, Tiêu Tẫn chịu ảnh hưởng của Tô Oanh toàn bộ quá trình chỉ cúi đầu ăn cơm, không có chút chút ý nào đến ánh mắt sắp nháy đến co giật kia!
Xong một khúc, Liên Dung mất hứng quay về dù sao ngay cả một ánh mắt của Hoàng thượng cũng không được!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây