“Hoàng thượng chính là tân hoàng vừa đăng cơ, nếu lúc này nhổ tận gốc thế lực của phủ Thừa tướng, sẽ chỉ làm cho thế lực trong triều rung chuyển, gây ra bất lợi cho Sở quốc.
“Hơn nữa, Tô Ngọc Luân là một kẻ tham lam, xảo quyệt, lại có năng lực, làm như vậy, nắm nhược điểm của hắn ở trong tay rồi dùng hắn như một thanh đao, làm như vậy thì sẽ chẳng phải phải sẽ tốt hơn sao, con đó, tuy cẩn thận là tốt, nhưng có đôi khi lại rất bảo thủ, còn cần phải chậm rãi lắng đọng lại.
Sở Mẫn cụp mắt: “Phụ thân, nếu theo thường lệ, thì đáng lẽ vị trí Thừa tướng phải là của người …
“Làm càn! Tĩnh Quốc công gầm lên một tiếng, Sở Mẫn lập tức câm miệng, nhưng khóe môi mím chặt đã nói lên sự bất mãn ở trong lòng hắn ta.
Tĩnh Quốc công cực kỳ tức giận trừng hắn ta: “Quyết định của Hoàng thượng là thứ con có thể tùy ý nghị luận sao? Trở về tự suy nghĩ lại đi, nếu nghĩ không thông thì con cũng không cần lên triều nữa!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây