Tư Thần kinh ngạc nhìn bánh rán ở trên tay, không nghĩ tới Bạch Sương đã cho hắn bạc lại còn mua đồ ăn cho hắn ta nữa, suy nghĩ của cô nương này thật sự rất chu đáo.
Trong lòng hắn ta vô cùng cảm kích, chỉ là không biết bản thân mình có thể toàn mạng để chờ đến ngày gặp lại nàng ấy nữa hay không.
Giữa lúc hoảng hốt thì dược đồng bưng nước ấm tới đây.
"Công tử uống chút nước ấm đi."
Dược đồng nhìn qua cũng chỉ mười ba mười bốn tuổi, giọng nói đặc trưng của người kinh thành, vừa nhìn đã thấy chính là người sống lâu năm ở đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây