Ngày hôm sau Tô Oanh thức dậy từ sáng sớm, nàng ngồi khoanh chân vận công một vòng trước rồi mới mở mắt ra, định bụng đi tìm nước để rửa mặt, sau đó theo quan sai vào thành.
Nhưng khi nàng vừa đứng dậy thì nhìn thấy Lâm Thù Du đứng rụt rè sau lưng, nàng ấy còn suýt chút nữa đụng phải nàng.
“Ngươi đang làm cái gì?
Lâm Thù Du giật mình, sợ hãi nhìn Tô Oanh: “Không, không có gì.
Tô Oanh nhướng mày, nhìn dáng vẻ của nàng ấy, nếu như tin lời nàng ấy thì nàng chính là kẻ ngốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây