Trong chốc lát, cửa phòng bị đẩy ra, Tiêu Tẫn đã quay lại.
Hắn đang chuẩn bị lên giường ngủ tiếp thì đụng phải đôi mắt mơ màng của Tô Oanh: “Ồn quá nên nàng tỉnh à?
Tô Oanh khẽ ừ một tiếng, xê dịch cơ thể vào phía trong giường.
Tiêu Tẫn nằm xuống bên cạnh, ôm người vào lòng, vỗ bả vai nàng nói: “Ngủ thêm chút nữa đi. Giờ đến lúc mặt trời mọc vẫn còn sớm lắm.
Tô Oanh nhắm mắt lại, hỏi trong cơn buồn ngủ: “Sao vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây