Tô Oanh đi đến trước giường nàng ấy ngồi xuống, khí sắc của nàng ấy thoạt nhìn đã tốt rất nhiều, nhìn tinh thần vẫn không tốt lắm.
“Thân thể đỡ chưa?
Nguyệt Lượng chậm rãi gật đầu, đau xót thân thể đã không có trở ngại, khó chính là đau đớn trong lòng, sợ là không dễ dàng được xoa dịu như vậy.
“Nguyệt Lượng, ngươi biết trăng sáng trên bầu trời là được chiếu sáng như thế nào không?
Nguyệt Lượng nghi hoặc nhìn nàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây