Đại Bảo đi theo phía sau nhìn thấy Nhị Bảo được ôm lên, cái miệng nhỏ mím chặt, một đôi mắt thật to lại thẳng tắp nhìn Tô Oanh.
Tô Oanh hung hăng hôn ở trên mặt Nhị Bảo một cái, quay đầu lại thấy Đại Bảo đáng thương đều sắp khóc ra, nhanh đi qua ôm cậu bé, hôn một cái ở trên mặt cậu bé.
“Có nhớ nương không?
Nhị Bảo dựa vào trong lòng Tô Oanh, mềm mại yếu ớt nói: “Siêu nhớ, nằm mơ đều nhớ nương.
Bị hôn một cái, Đại Bảo hơi xấu hổ cúi đầu, đáng yêu nói: “Nhớ nương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây