“Ăn rồi sao còn gầy thế? Từ Nhị Nương nhướng mày, khóe miệng cong lên, chủ động khuấy động không khí, chọc ghẹo: “Chẳng lẽ chuẩn bị quá ít, không đủ cho ngươi ăn?
Triệu Nguyên Cát không đáp, Từ Nhị Nương vẫn còn rất nhiều kiên nhẫn, nàng ta nghiêng người về phía hắn, lấy ngón tay chọc vào mặt hắn: "Cười lên một cái, chúng ta chạy từ Ngư Dương đến huyện Hồ Nô, tuy điều kiện sinh hoạt ở đây hơi tệ chút nhưng có thể giúp đỡ được nạn dân, không phải cũng là chuyện tốt sao?"
"Ngươi còn là hoàng đế đó, đối xử với bá tánh của ngươi thế mà coi được hả?"
Từ Nhị Nương không nhắc tới cái chuyện bực mình này còn đỡ, nhưng vừa nghe đến xưng hô Hoàng đế, khuôn mặt lạnh nhạt của Triệu Nguyên Cát nhất thời tức đến độ đỏ bừng lên.
Hắn ta gạt tay nàng ra khỏi mặt mình, nhíu mày chất vấn: "Từ Nhị Nương, chúng ta rốt cuộc là gì? Ngươi tính làm sao? Bây giờ ngươi đang trả thù ta ư?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây