Từ Nguyệt bất đắc dĩ quét mắt nhìn Tư Mã Ý một cái: “Tư Mã tiên sinh, ngươi cứ như vậy ta sẽ biết ơn ngươi nhiều lắm.
Tư Mã Ý nhướng mày, hắn nghe không hiểu thủ lĩnh đang nói cái quái gì.
Từ Nguyệt không trông cậy người ngoài nghe hiểu được mấy lời xàm xí trong lúc ngứa mồm của mình. Nàng nhìn sứ thần Tề Chu như đứng đống lửa, như ngồi đống than ở ghế đối diện, mỉm cười hỏi:
“Tề đại nhân, về cách viết thẳng thừng trong thư, ngài biết điều này tượng trưng cho cái gì không?
Tề Chu vốn đang bị Từ Đại Lang ngồi sau lưng nhìn chằm chằm đến lạnh cả người, lúc này lại nhìn Từ Nguyệt ra vẻ ngây thơ mỉm cười hỏi thăm, chuông cảnh báo trong lòng reo vang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây