Càng nhớ lại Nghiêm Thị càng tức, cũng may Lưu thị vẫn chưa làm gì quá đáng, vẫn còn giữ mặt mũi cho bà ta. Ở bên ngoài, Lưu thị vẫn chào hỏi bà ta như thường, lúc này tâm trạng bực tức của Nghiêm Thị mới trở nên khá hơn.
Trên mảnh đất trống dựng hai hàng đèn dầu do nhà Công Tôn Du tài trợ, đợi khi trời tối, họ bắt đầu đốt đèn. Những ngọn đèn dầu thắp sáng vùng đất nho nhỏ này, người dân ngồi xung quanh chờ đoàn hí kịch bắt đầu biểu diễn.
Nếu không có chỗ ngồi thì họ giơ đuốc đứng ngoài, hoặc ngồi trên tảng đá, đầu tường. Ai nấy đều chen chúc khắp mọi nơi.
Cuối cùng, trong tiếng hò hét nhiệt tình của mọi người, buổi biểu diễn mà tất cả mong chờ rốt cuộc cũng được bắt đầu.
Chẳng cần sân khấu, cũng không cần bất cứ lời giới thiệu dư thừa nào, chỉ có một nữ nhân bước ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây