Đối diện với câu hỏi của Vương Đại Hữu, Từ Đại không cố kỵ mặt mũi làm gì mà nói thẳng: “Để ta đi hỏi nương tử nhà ta.
Vì thế, ba gia đình tụ họp lại, ngồi quanh trước lều, trông mong nhìn Vương thị.
Vương thị trầm ngâm một lát rồi ngẩng đầu lên nói một cách kiên quyết: “Đi, chỗ này không cần chúng ta thì vẫn còn chỗ khác!
Từ Đại liếc mắt nhìn thoáng qua gã văn sĩ đang đắc ý ra mặt, rồi nhớ lại hành động lật lọng, nói không giữ lời và sắc mặt đầy vẻ coi khinh của đám người này hai ngày nay, ông ấy cũng đồng ý gật đầu.
Vương Đại Hữu quyết tâm theo Từ Đại ca mà không bàn bạc gì với Đồng thị nữa. Hắn đồng ý ngay, nhà họ Từ đi nơi nào thì hắn cũng theo đến nơi đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây