Nàng ta giơ cánh tay nhỏ của mình lên, phía trên còn lưu lại chất lỏng trong suốt khả nghi, nhân chứng vật chứng đều có đủ, Từ Nguyệt lập tức biết rốt cuộc sủi cảo mình ăn là cái gì, vội vàng xin lỗi tỷ tỷ.
“Mơ thấy món gì ngon hả? Từ Nhị Nương ghét bỏ lau cánh tay lên trên áo gai rách của Từ Nguyệt, tò mò hỏi: “Muội gọi sủi cảo sủi cảo, đó là thứ gì?
Sủi cảo có thể vẫn chưa xuất hiện ở trong thời đại hiện tại, Từ Nhị Nương không biết cũng rất bình thường.
Từ Nguyệt lau nước miếng chảy xuống trên khóe miệng, trả lời: “Một loại bánh bột, bánh bột rất ngon.
“Ồ. Từ Nhị Nương lập tức mất đi hứng thú, chui ra túp lều đi xem khi nào cổng thành sẽ mở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây