Cho dù A Kiên học theo dáng vẻ lạnh lùng của sư phụ Vương Bình Bình, nhưng chung quy cũng chỉ là một đứa nhóc bảy tuổi, thấy Từ Nguyệt chủ động lấy ra một nắm bỏng, không nhịn được mà nuốt ngụm nước miếng.
Từ Nguyệt chìa tay ra trước người cậu bé: "Ăn đi, thời gian chờ đợi quả thật rất nhàm chán."
A Kiên đưa mắt nhìn Từ Nguyệt một cái, thấy biểu cảm xúi giục của cô bé, cố nhịn lại, lắc đầu, sau đó chuyển tầm mắt sang chỗ khác.
"Ể?" Từ Nguyệt kinh ngạc nhíu mày.
A Kiên cứng rắn nói: "Còn chưa tới thời gian."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây