Từ Nhị Nương cũng không tiếp túc nói muốn làm pháp sư vong linh gì nữa, những xác thối ở trước mặt này, kinh tởm đến mức khiến cho da đầu nàng ta nổ tung!
Sắc mặt Vương Thị càng ngày càng khó coi, bọn hắn đi gần một canh giờ, ngay cả một người sống cũng không gặp được, cảm nhận được tất cả đều là tuyệt vọng.
Hơn nữa, nàng ngay cả bây giờ mình đang ở đâu cũng không biết, chỉ có thể phán đoán dựa vào phương hướng, các nàng đang đi về phía bắc.
Mặt trời như thiêu đốt trên đỉnh đầu, không có cây cối trong rừng rậm bao phủ, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu chảy xuống từng giọt.
Từ Đại Lang lo lắng nhìn Từ Nguyệt đang thở hổn hển, rất muốn bế cô bé đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây