Mỗi người nói mấy câu lập tức chọc giận mọi người, dưới ánh mắt soi mói căm ghét của đám đông, cuối cùng cũng chịu dừng lại.
Từ Thanh Dương nhếch môi nở nụ cười châm chọc, nói với tiểu khuê nữ đang bày ra vẻ mặt khó hiểu: "Chúng ta không gây chuyện phiền phức, không kiếm chuyện phiền phức, không có nghĩa là chúng ta sợ phiền phức, nếu có người cố tình muốn cưỡi lên mặt chúng ta, thì dù cho có phải bất chấp tính mạng, cũng tuyệt đối không thể để cho kẻ đó được như ý."
"Ấu Nương, con đã hiểu chưa?"
Từ Nguyệt gật đầu, khiếp sợ nhìn người đàn ông dáng người tầm thước trước mặt này, đột nhiên nhận ra, vóc dáng ông ấy đã trở nên cao lớn đáng tin cậy từ lúc nào chẳng hay.
"Đừng sợ, mọi thứ đã có ta." Từ Thanh Dương nhéo nhéo khuôn mặt đầy khiếp sợ của nữ nhi, mặc dù đã là một đại cô nương hai mươi tuổi, nhưng trong mắt phụ thân, nàng mãi mãi vẫn chỉ là tiểu cô nương của ông ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây