“Đi đi đi đi, nhưng phải nhớ kỹ, không được nói cho người khác biết sự tồn tại của hắn ta.
Trước khi các nữ tử rời đi, Từ Nhị Nương dặn dò.
Năm người thành kính hành lễ ôm ngực, trịnh trọng đồng ý, lúc này mới rời đi.
Chẳng bao lâu họ trở lại với sữa dê nóng và các loại thực phẩm mềm khác. Đằng sau nhà thờ có một cái bếp nhỏ, nơi các nữ tử có thể tự nấu ăn.
Đầu ngón tay Từ Nhị Nương khẽ búng ngón tay một âm thanh nhỏ vang lên, một quả bóng nước màu lam nho nhỏ xuất hiện trên mặt Triệu Nguyên Cát, lạch cạch một chút, Triệu Nguyên Cát còn đang mê man thành công bị nước lạnh tưới tỉnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây