Lẽ nào đúng là có bằng hữu ở đây? Từ Mai thầm nghĩ trong lòng.
Không phải chờ đợi lâu, ước chừng sau nửa chén trà nhỏ đã có một phụ nhân chùm khăn vải trên đầu chạy tới, nói vài câu với thủ vệ rồi nhiệt tình vẫy tay với Từ Mai và Gia Cát Lượng.
Từ Mai nhướng mày, liếc Gia Cát Lượng một cái, sau đó gật đầu đáp lại phụ nhân kia.
Gia Cát Lượng khiêm tốn cười, còn gọi phụ nhân kia là tỷ tỷ, ba người cứ thế nói nói cười cười đi vào trong thành.
Tới một xó hẻo lánh trong hẻm không người, Gia Cát Lượng đưa một túi đường trắng nhỏ cho phụ nhân kia, nàng ta vui vẻ ra mặt, gật đầu với hai người rồi xoay người dứt khoát bỏ đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây