Đến khi đứa nhỏ vừa khóc ra hạt vàng hạt bạc, vừa gật đầu tỏ vẻ mình không dám nữa, bấy giờ Từ Nguyệt mới buông tha cho cậu bé.
Từ Đại đau lòng đến mức tim gan co rút, ánh mắt nhìn đám người Triệu Kiện càng chẳng mấy thân thiện hơn.
Con ngựa của Triệu Kiện đã được trấn an, song, các quan binh đi cách đoàn xe rất xa, không giống như đang áp giải bọn họ, mà thay vào đó lại là dáng vẻ chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào.
Phía trước là một ngã rẽ, bên trái dẫn thẳng tới huyện thành Hà Gian, phía bên phải là hướng đi về quân doanh nơi Viên Tung đóng quân ở ngoại ô.
Từ Nguyệt xử lý cháu trai không nghe lời xong xuôi, lại nhìn về phía phụ thân và ca ca một cái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây