“Kể chuyện về một người của quân Từ gia bị thương được một đôi phụ thân và nữ nhi cứu được, rất đơn giản, không có diễn nhiều cảnh đánh nhau giống như trong Tề lão tứ, là trò văn.
Nữ chưởng quầy nghe thấy hai chữ trò văn này, theo bản năng buông lỏng cảnh giác, gật đầu, thúc giục nói:
“Được, được. Vậy các ngươi mau lên sân khấu đi, cũng đừng để cho đại nhân chờ lâu, nếu trách tội xuống, tất cả chúng ta đều không chịu nổi!
Mọi người Từ Nguyệt gật đầu tỏ vẻ đã biết, đưa mắt nhìn nữ chưởng quầy rời đi.
Nữ chưởng quầy vừa đi, Văn Khanh chợt cảm thấy chột dạ, thăm dò hỏi: “Cần chỉnh sửa lại không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây