“Mỗi người cầm một khay cơm, theo tôi xếp hàng đến phía trước lấy đồ ăn. Bình thường buổi tối đồ ăn tương đối phong phú, bốn món một canh, mọi người ăn bao nhiêu lấy bấy nhiêu, không được lãng phí.
Dứt lời, cố ý nhắc nhở Tư Mã Phòng đi theo phía sau: “Thủ lĩnh đặc biệt dặn dò ngài có chứng đau đầu thường xuyên đúng không? Vậy thì ăn ít dầu, ít muối, thịt kho tàu tối nay ngài nếm thử thôi, đừng ăn nhiều, làm tổn thương cơ thể mình.
Nghe thấy bốn chữ đau đầu, lại nhìn thấy dáng vẻ ba phần nghiêm túc bảy phần hài hước của Công Tôn Hạo, Tư Mã Phòng lập tức biết việc mình không có bệnh đã bị nhìn ra.
Tuy nhiên nên diễn thì vẫn phải diễn tiếp, Tư Mã Phòng liếc mắt nhìn một nồi thịt kho tàu nóng hổi bên cạnh, không biết có phải ảo giác hay không, nhìn thấy miếng thịt đỏ tươi kia chỉ cảm thấy một mùi thơm xông vào mũi.
Rõ ràng ông ta cũng đã từng ăn đủ các loại cao lương mỹ vị, nhưng chỉ là một món thịt kho tàu nhìn qua cũng không hấp dẫn như vậy mà có thể kích thích dục vọng khắc chế nhiều năm của ông ta ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây