“Thiên sương chi thượng, tự có thể thấy được Vô Đạo Tông, hư hư thực thực, thực thực hư hư, nhìn thấy chưa chắc là tồn tại!”
“Được rồi, ngươi lui ra đi.”
Sở Duyên xua tay, giọng nói thản nhiên.
Sau khi nói xong, hắn chẳng muốn nhìn Ngô Việt lấy một lần.
Im lặng đặt túi trữ vật vào trong ngực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây