“Nhị sư đệ, chẳng lẽ đệ chưa từng nghe nói tới lời đồn về Vô Đạo Tông chúng ta sao? Lời đồn 300 vạn năm, sao đệ biết sư tôn tồn tại bao nhiêu năm? Có lẽ rất lâu trước đây, sư tôn cũng là Thiên Kiêu một phương, ở Trung Châu này, có lẽ sư tôn có mấy lão hữu, hiện giờ đi thăm hỏi cũng rất bình thường đúng không?”
Diệp Lạc lắc đầu cười nói.
Trương Hàn nghe thấy thế lập tức hiểu ra.
Giống như mơ ra được vở kịch gì đó.
“Một khi đã như vậy, ba vị sư huynh, chúng ta quay về bên ngọn núi nghỉ ngơi đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây