Giá trị nhan sắc của hai người còn đó, khác biệt duy nhất chính là khí chất, khí chất của Diệp Lạc giống như kiếm tiên trên trời, không ăn khói lửa nhân gian, Trương Hàn thì càng giống người đọc sách, nho nhã hiền hòa, mỗi một hành động việc làm đều khiến người ta có cảm giác như tẩm gió xuân.
Nếu để hai người không có tóc, vậy bọn họ đánh chết đều không muốn.
“Sư đệ à, tóc không có thì không có, tu hành quan trọng, có thể tu hành mới là quan trọng nhất, tóc gì đó, đều không quan trọng.”
Diệp Lạc vỗ bả vai Tô Càn Nguyên, khuyên bảo đối phương.
“Đại sư huynh, ta vẫn luôn hiểu rõ, ta vốn không thèm để ý tóc, tu hành mới là quan trọng nhất, chỉ cần thực lực của ta đủ mạnh, đến lúc đó lại có người nào nói ta không có tóc? Dám nói vậy thì ta cho kẻ đó một quyền!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây